Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

Đèn không hắt bóng


Một cuốn sách rất ám ảnh.

Như cái tựa của cuốn sách, Naoe chính là ngọn đèn ấy- sáng rực rỡ, kiêu hãnh và cô độc. Kiêu hãnh sống và kiêu hãnh chết, đơn độc sống rồi đơn độc ra đi. Chỉ có một mình Noriko là hiểu trong ánh sáng chói lòa đó là một tâm hồn u tối đang từ từ gặm nhấm những vết thương và nỗi đớn đau từ thể xác cho đến tinh thần, chỉ Noriko là người duy nhất lặng lẽ bước bên cạnh cuộc đời ngập tràn nước mắt, đàn bà và cả thuốc phiện của Naoe, yêu và hiểu bình thản, không đòi hỏi, không lý do. Sự lặng lẽ dung dị đó đã khiến Noriko trở thành tình yêu duy nhất, ám ảnh và thành thật của thành trì-trái tim Naoe.

Cuốn sách mang một nỗi buồn mênh mang, như tiếng thở dài về thân phận người rồi cũng sẽ chìm dưới đáy mặt nước mênh mông, nhưng cái cách mà Naoe kết thúc số phận của mình, lặng yên một cách bàng hoàng, run rẩy. Cái chết tĩnh lặng đầy khí phách, đương đầu đến cùng với nỗi đau và hơn hết là sự cô độc. Như một ngọn đèn tắt ngấm vào buối sớm mai, tắt vụt chứ nhất định không mờ đi, không nương tựa.

Đó là lý do vì sao người ta sẽ không bao giờ quên được câu chuyện này

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét